Thơ không tựa - tạm đặt "Nhớ anh"

=======================
Kể từ hôm nay, trang blog này sẽ có thêm một mục nhỏ, mục đó là nơi để tôi ghi vào những dòng cảm xúc khó nói của mình qua những bài thơ. Tôi thích làm thơ, đặc biệt là thơ tình. Vì thơ tình rất hay, rất cảm xúc, đọng lại trong tôi những mơ tưởng về một thuở trẻ con mà khi trưởng thành tôi mới thấu được. Tôi thích thơ Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử vì thơ của hai ông nó trữ tình, lãng mạn mà cũng gây xao xuyến và phả vào hồn tôi những thương thương nhớ nhớ lạ kỳ.
Ầy, nói vậy cũng không có nghĩa là tôi chỉ viết mỗi thơ tình không đâu. Tôi còn thích và vẫn đang viết một bài thơ liên quan đến Địa lý hoặc Lịch sử. Thơ có liên quan đến Địa hay Sử thường đọc nghe khá hào hùng, có đôi lúc thấm đẫm lòng người vì cảnh đẹp thiên nhiên, có lẽ đó là điều khiến tôi thích những bài thơ đưa địa danh vào.
À, ghi chú thêm một phần nữa là dù tôi viết thơ tình nhiều nhưng không phải tất cả đều là câu chuyện của tôi. Cảm xúc là của tôi, nhưng cảm hứng có thể đến từ một người nào đó, một câu chuyện nào đó mà tôi vô tình được nghe, được biết.
Và đối với những bài thơ sắp tới, tôi sẽ chọn cho mình một bút danh khác, tên là Ngạn Phương.
=======================
Nhớ anh,
Nhớ đến xôn xao đáy lòng.
Nhớ anh,
Nhớ đến canh cánh trong tim.
Nhớ anh,
Nhớ đến cử chỉ thường tình.
Nhớ anh,
Nhớ đến một đêm thao thức.
Nhớ anh,
Nhớ đến thành một bài thơ.
                   (tạm đặt "Nhớ anh" - Ngạn Phương)

Nhận xét